Tuesday, April 6, 2010

[Short-story, Hiện đại] Nụ hôn ngọt ngào chap 4 (Ray-Mich)

Chapter 4


Kể từ ngày hôm đó, Mich cứ tránh mặt Ray. Đêm nào cô cũng cố tình làm việc cho đến khuya. Một là ngủ lại trong phòng sách, hai là đợi cho đến khi Ray ngủ mê cô mới vào phòng. Còn nếu ko thì cô lên giường ngủ thật sớm. Đã mấy ngày nay cô ko nói 1 câu nào với Ray. Cô muốn cho mình khoảng ko gian yên lặng để suy nghĩ và khẳng định tình cảm của mình. Còn về phần Ray, ko biết chuyện gì đã xảy ra, anh cảm thấy khó chịu khi người anh yêu cứ tránh mặt anh. Ray ko biết chuyện gì đã xảy ra.

Hôm nay Mich lên giường ngủ rất sớm. Cô cứ lăn qua, lăn lại mà ko thể nào chợp mắt. Ngủ sớm thế này cô thật ko quen, nhưng cô lại có lựa chọn nào khác. Khoảng chừng 1 tiếng sau, Ray bước vào. Thấy cô đã nằm trên giường, anh biết cô đang giả vờ ngủ để tránh mặt anh. Ngồi lại cạnh cô, Ray vẫn yên lặng.

- Michelle, anh biết mấy hôm nay em cố tình tránh mặt anh. Anh ko biết đã xảy ra chuyện gì. Có lẽ anh đã làm chuyện gì đó làm em giận. Hoặc dã em ghét anh đến nỗi ngay cả nhìn mặt anh mà em cũng ko thể.

- "Ko phải, ko phải thế."- Mich thật muốn phủ nhận lời nói của anh, nhưng ko biết tại sao cô ko thể cất tiếng.

- Anh đáng ghét đến thế sao?- Đây là lần đầu tiên anh cãm giác đc thế nào là đau lòng. Anh thật sự rất yêu cô.

Câu nói của anh làm Mich nhói lòng. Cô muốn nói với anh là cô hoàn toàn ko ghét anh, mà hơn nữa cô đã mang lòng yêu anh. Nhưng cô vẫn nằm yên, ko nói 1 lời nào.

- Michelle, ngày mai vào lúc 7 giờ tối, anh sẽ đợi em ở dưới chân tháp đồng hồ Wish (cái này là do luv tự đặt, xin mọi người đừng chê). Nếu em quyết định ko đến thì anh sẽ tôn trọng quyết định của em, và sẽ ko làm phiền em nữa. Còn về việc đính hôn của chúng ta anh sẽ giải thích với ba mẹ hai nhà..... Nhưng Michelle, anh nhất định sẽ đợi cho đến khi nào em tới,..... và còn 1 điều nữa anh đã muốn nói từ lâu..... Anh yêu em, Michelle.

Nói xong những gì mà anh cần nói, Ray bước ra khỏi phòng, nhưng anh ko rời khỏi, anh vẫn đứng đó với gương mặt buồn phiền. Còn về phần Mich, sau khi Ray đóng cửa, cô choàng ngồi dậy, nước mắt cô ko ngừng rơi. Cô cảm động trước lời nói của anh. Anh đã trao quyền lựa chọn lại cho cô. Và cô đang trách mình tại sao ko có đủ can đảm nói lên những gì mà cô muốn nói với anh.

-------------

Ngày hôm sau, công ty quảng cáo của cô rất bận. Mãi cho đến 5 giờ mọi chuyện mới có thể coi như là hoàn chỉnh. Mich nhìn chiếc đồng hồ trên tay, cô vẫn còn đang phân vân, ko biết có nên đến gặp Ray hay ko. Cô biết mình yêu anh, thế nhưng lại ko đủ can đảm tiếp nhận tình cảm của anh.

Tiếng phone của Mich vang lên, cô bặt phone.

- Michelle, cô vẫn còn ở công ty chứ? - Giám đốc bộ hành chính bên kia dây cất giọng.

- Vâng cô Chung- Mich trả lời.

- Vậy thì tốt quá.- Cô Chung thở dài nhẹ nhõm.- Ông Đào vừa điện thoại cho tôi. Ông ta nói là 4 tiếng nữa ông ta sẽ lên máy bay đi Canada. Chúng ta phải mang hợp đồng đến giới thiệu ý niệm cho ông ta. Còn ko thì phải chờ 3 tháng nữa ông ta mới về HK. Tôi đang gặp khách ở nhà hàng. Cô có thể nào đi gặp ông Đào đc hay ko?

Mich ko biết phải xử sao. Nếu cô nhanh chân thì vẫn còn kịp đến gặp Ray, nhưng nếu như vậy thì công ty sẽ mất 1 mối làm ăn, tổn thất ko ít. Là 1 nữ cường nhân, cô lúc nào cũng đặt công việc lên hàng đầu.

- Cô Chung cứ yên tâm, tôi sẽ đi gặp ông Đào liền.

- Vậy thì hay quá, tôi trông cậy vào cô.

Cúp phone, Mich ko biết mình có quyết định sai hay ko, nhưng mà 1 người công tư phân mình, cô có thể đặt tình cảm cá nhân sang 1 bên.

------------------

7 giờ đã trôi qua, Ray vẫn đứng đợi. Anh đợi mà cứ đợi cho đến 10 giờ mà vẫn chưa thấy bóng dáng Mich đâu. Đây là lần đầu tiên anh đợi 1 người con gái lâu đến thế, nhưng anh ko buồn, ko thất vọng vì anh biết cô nhất định sẽ đến. Ít ra đó cũng là hy vọng của anh. Đợi người mình yêu, cho dù phải đợi cả kiếp này anh cũng bằng lòng.

Sau khi ký xong bản hợp đồng, vẫn trong bộ đồ đi làm của mình, Mich vội vã đón taxi đến nơi mà Ray đã hẹn với cô.

Đến nơi, cô vội xuống taxi, chạy 1 mạch đến đồng hồ tháp. Nhưng khi đến nơi, nhìn xung quanh cô ko còn thấy bóng dáng Ray đâu. Cô buồn, thất vọng đến nỗi ko kếm chế đc nước mắt của mình và cô đã khóc. Nếu như cô ko đi gặp ông Đào thì cô đã có thể đến đúng hẹn. Cô giận bản thân mình.

-Xin lỗi anh....- Cô lẫm bẫm câu nói.

Vào lúc này đây, 1 vòng tay từ phía sau ôm chầm lấy cô.

-Anh tưởng em sẽ ko đến.- Ray vẫn còn ở đây, anh ko hề bỏ đi, vẫn 1 lòng 1 dạ chờ cô.

- Em xin lỗi, vì phải đi gặp khách để ký hợp đồng nên em đã đến trễ..... Em xin lỗi.

- Em ko cần phải xin lỗi. Chỉ cần em đến thì anh đã mãn nguyện, cho dù bắt anh phải chờ suốt đêm nay vẫn ko sao. Bởi vì anh yêu em...... và em là người anh tìm bấy lâu nay.

- Anh đã biết!- Mich ngạc nhiên hỏi anh

Ray khẽ gật đầu.

- Anh tình cờ đọc đc trong nhật ký của em.... Anh rất mừng, nhưng khi đó anh lại ko biết xử sao nên anh đã đến tìm Chris. Cô ấy đã nói cho anh biết rất nhiều điều.

- Anh đến tìm Chris là vì chuyện đó?- Bây giờ Mich mới biết đc lý do của cuộc hẹn đó.

- Phải, chỉ là mấy hôm trước thôi........ Ko lẽ em đã nhìn thấy?- Ray đoán và Mich đã khẽ gật đầu.

- Em còn nghĩ là 2 người đã nối lại tình xưa nữa chứ.- Mich ngượng ngùng nói

- Và như vậy em đã ghen? và cũng vì vậy mà em đã tránh mặt anh mấy hôm nay?

- Ko hẳn là như vậy, em tránh mặt anh là vì em muốn có ko gian riêng để xác định tình cảm của mình.

- Vậy em đã xác định đc chưa?- Ray nôn nóng muốn biết câu trả lời.

Mich khẽ gật đầu.

- Em đã biết rõ là người em yêu nhất chính là anh.

Chỉ là câu nói đơn giãn ấy đã làm cho Ray vui ko thể nào tả đc. Anh ôm chầm lấy cô trong giây phút hạnh phúc ấy.

- Thật là hay quá....- Anh reo lên vì vui mừng.

Họ đã trao nhau thật nhiều, thật nhiều những nụ hôn nòng cháy. Hôn rồi lại hôn.

----------------

Một tuần sau đó, Ray và Mich đã quyết định kết hôn. Ba mẹ hai nhà vui ko thể nào tả xiếc. Họ trù bị hôn lễ cho Ray và Mich, nào là thử áo cưới, làm tóc, inh thiệp cưới, đặt món ăn....... rất nhiều, rất nhiều việc cần làm.
Nằm lại trên sofa phòng khách, Ray thiếp đi vì mệt mỏi. Lúc này đây, Mich bước vào tìm anh. Cô nhìn thấy cảnh tượng thật quen thuộc. Cô tiến lại gần Ray. Thấy anh đang ngủ, cô khẽ đặt nhẹ lên môi anh 1 nụ hôn. Nhưng ko bao lâu thì Ray đã mở mắt nhìn cô.

- Anh biết là em mà!- Ray mỉm cười rồi kéo cô vào lòng.

Và như thế, nụ hôn ngọt ngào của nàng công chúa đã đánh thức chàng hoàng tử đang ngủ say kia


KẾT THÚC òi......

No comments:

Post a Comment