Trong đầu Mich hiện giờ chỉ nghĩ về Ray, nghĩ đến quyển nhật ký của cô. Lòng cô thật rối loạn. Bước đi trên hành lang mà cô hoàn toàn ko chú tâm đến đường mà cô đang đi. Lúc gần đến cầu thang dẫn xuống dười nhà, Mich đã nghe đc có tiếng người gọi cô.
- Michelle! - Tiếng Ray vang lên đầy vẻ hớn hở.
Nhưng anh nào biết đc tiếng gọi ấy của anh đã cắt đoạn những suy nghĩ của cô, mang cô từ trong suy nghĩ của mình trở về hiện thực. Giật mình, quay sang phía anh, cô đã bất cẩn trượt chân về hướng cầu thang. Trong đầu cứ nghĩ lần này sẽ rủi nhiều may ít, cô nhắm ghì đôi mắt lại.
Trong giây lát, cô cảm nhận đc có người đã nắm tay cô, kéo cô ngược về. Cảm giác mọi chuyện đã ko sao, hoàn toàn ko cảm thấy đau bất kỳ chỗ nào, Mich từ từ mở mắt ra. Hiện trước mắt cô là Ray. Khi anh nhìn thấy Mich sắp ngã xuống cầu thang, ko nghĩ đến bất kỳ chuyện gì, anh lao mình chạy đến bên cô. Anh là người đã nắm lấy tay cô, kéo cô vào người anh. Nằm gọn trong vòng tay Ray, Mich có thể nghe đc nhịp đập từ trái tim anh. Nó đập rất nhanh, có thể còn nhanh hơn cô bây giờ.
- Anh thật đã nghĩ em sẽ ngã xuống cầu thang. Cũng may là em ko bị thương. Nếu ko anh thật ko biết phải làm sao.- Giọng anh nghẹn ngào. Đây là lần đầu tiên cô nghe đc lời nói dịu dàng đó của anh.
Khẽ đẩy anh ra, Mich mỉm cười
- Em ko sao, cảm ơn anh.
Đặt tay lên mái tóc của cô, anh đáp
- Chỉ là chuyện nhỏ, chỉ cần em ko sao là đc. Là vị hôn phu, bảo vệ em là trách nhiệm của anh.- Hai người họ ko biết từ lúc nào đã đổi cách xưng hô.
Mich ko nói gì, nụ cười mỉm chi vẫn còn vương lại trên gương mặt cô. Nhưng Mich nào biết trong giây phút anh hùng cứu mỹ nhân ấy, cô đã yêu Ray mà cả cô cũng ko biết.
Từ cầu thang nhìn lên, 4 ông bà Lâm Diệp đã chứng kiến toàn cảnh. Họ nhìn nhau mỉm cười.
Mẹ Mich là người lên tiếng. - Xem ra chúng đã có chút thiện cảm với nhau.
Mẹ Ray đáp lại. - Đúng vậy, ko còn bao lâu nữa là tôi đã có thể uống ly trà con dâu này.
---------------------
Đã mấy hôm trôi qua, sau khi giới thiệu ý niệm của mẫu nước hoa cho công ty Lover với Chris, Mich phải làm việc ngày đêm chuẩn bị cho hôm quay quảng cáo chính thức. Có nhiều hôm cô đã ngủ lại trên bàn làm việc của mình và cũng nhiều hôm Ray bế cô lên giường.
Đêm hôm nay cũng thế. Ngồi làm việc cho đến khuya, Mich dựa lên bàn, ngủ thiếp đi vì mệt mỏi. Cho đên khoảng 12 giờ đêm, khi Ray vừa tắm xong bước ra, anh nhìn thấy cô vẫn còn ngủ ở bàn làm việc. Mỉm cười anh nghĩ "Cô ấy thật dễ thương"
Bước đến bên cô, anh đỡ cô dậy rồi bế cô lên giường. Nhìn cô ngủ say, Ray khẽ mỉm cười. Trong giây phút ấy, thời gian như đã đứng lại đối với anh. Cơ thể Ray tự phản ứng, hoàn toàn ko kềm chế đc, anh đã đặt lên môi Mich 1 nụ hôn. Vừa mới chạm vào đôi môi cô, anh giật mình, mở mắt nhìn cô, anh khẽ nói.
- Đúng vậy, chính là cảm giác này. Cái cảm giác mà mình đã tìm bấy lâu nay. Ko lẽ.... người mình muốn tìm là Michelle?
Anh ngồi lại thẫn thờ bên cạnh cô. Yên lặng. Anh quay sang nhìn cô, rồi lại quay sang chỗ khác, 1 lúc sau lại nhìn cô. Cứ như thế, ko biết bao nhiêu lần. Thời gian cứ trôi qua, và cuối cùng anh đã quyết định vào phòng tắm rửa mặt cho tỉnh táo, mong rằng nó sẽ giúp anh xua đi những suy nghĩ vớ vẫn.
Đi nghang qua làm bàn việc của cô, nhìn thấy nó vẫn còn bê bối, anh dừng lại, xắp xếp lại mọi thứ cho ngăn nắp. Chợt, Ray nhìn thấy 1 quyển sách lạ. Nó giống như thuộc về 1 đứa con gái khoảng mười mấy tuổi và đã gợi đc sự tò mò của anh.
Cầm lấy nó trên tay, anh đã nhìn thấy tên Mich viết trên đó
- Thì ra là của Michelle
Vì tò mò, ko biết cô đã viết gì trong đó, anh đã lén mở ra đọc. Những gì cô cảm giác khi còn nhỏ anh đều biết, đều đọc qua và rồi mỉm cười trước nét thơ ngây của cô.
Và rồi, anh đã đọc đến trang nhật ký ấy. Nơi mà cô đã ghi lại nụ hôn đầu tiên của mình. Rất đỗi ngạc nhiên, anh thẫn thờ nhìn vào trang sách ấy.
- Đúng là Michelle. Cô ấy là người mình muốn tìm.
------------------
Tiếng điện thoại vang lên trong văn phòng của Chris. Cô bắt phone lên
- Có chuyện gì?- Cô hỏi.
- Cô Yang, có 1 người tên Raymond muốn gặp cô- Cô thư ký bên kia phone nhỏ nhẹ lên tiếng.
- Ray?........ Mời anh ta vào.- Chris cúp máy sau câu nói của cô.
Cánh cửa văn phòng mở ra và cô thư ký riêng của Chris bước vào. Theo sau cô là Ray.
- Ngọn gió nào đã đưa anh đến đây?- Chris mỉm cười
Ray ko trả lời, anh chỉ gượng cười rồi hỏi cô.
- Em có bận ko? Nếu ko thì có ngại đi ăn trưa cùng anh?
Thấy nét mặt Ray có vẻ ko bình thường, Chris có phần lo lắng. Và vì vậy cô đã đồng ý đi ăn trưa với anh.
--------------------
Sau khi anh hầu bàn rời khỏi, Chris lo lắng hỏi anh
- Anh tìm em có chuyện gì?
Ray vẫn còn đang suy nghĩ. Anh ko biết phải nói như thế nào.
- Anh ko biết phải bắt đầu từ đâu....- Anh ậm ừ.- .... Có lẽ anh đã tìm đc cô ấy.
Chris ngạc nhiên nhìn anh.
- Cô ấy?! Ý anh nói là người con gái trong mơ mà anh đã tìm bấy lâu nay?
Ray khẽ gật đầu. Chris ko biết phải nên phản ứng như thế nào. Cô có nên chúc mừng anh hay ko. Nhưng có 1 điều cô biết rất rõ là trái tim cô đang rất đau.
- Phải, nhưng người con gái ấy ko hẳn chỉ là mơ.
- Nghĩa là sao?- Cô vẫn còn ko hiểu
Ray kể lại cho Chris nghe những gì đã xảy ra, những gì mà anh biết.
- Anh tin rằng người con gái ấy mà Michelle?- Chris hỏi
- Đúng vậy!- Ray trả lời.- Nhưng bây giờ anh ko biết phải làm sao! Em có thể giúp anh hay ko?
Đây là lần đầu tiên Chris nhìn thấy Ray như vậy. Ray mà cô biết là 1 người đầy quả quyết, tự tin và kêu ngạo, nhưng bây giờ trước mắt cô là 1 chàng trai đầy vẻ đắng đo, lưỡng lự, ko quyết đoán.
- Ray, em muốn hỏi anh 1 chuyện.- Chris mở lời.- Nếu như anh hoàn toàn ko biết về chuyện đó, hoặc dã Michelle ko phải là người con gái đó, vậy anh có yêu cô ta hay ko?
- Dĩ nhiên là có. Trước khi anh biết đc sự thật thì anh đã yêu cô ta. Do vậy anh mới chấp nhận cuộc đính hôn đó.- Ray trả lời. Thì ra anh đã yêu Mich từ lâu. Có lẽ cái đó người ta gọi là yêu từ ánh mắt đầu tiên.
- Michelle là người con gái duy nhất làm cho trái tim anh đập mạnh chỉ lần đầu tiên gặp cô ta. Khi đó anh nghĩ trong cuộc đời này anh chỉ thật lòng yêu hai người con gái. Một người mà anh đã tìm bấy lâu nay, và người còn lại là Michelle. Nhưng anh ko thể ngờ đc họ là cùng 1 người. Anh thật ko biết phải xử sao.
- Nếu như anh thật lòng yêu cô ta thì mọi chuyện dễ dàng thôi.- Chris nói.- Anh cứ nói rõ cho cô ta biết tình cảm của anh để xem cô ta nghĩ như thế nào.
- Nhưng anh làm như vậy có làm cô ta sợ hay ko?- Ray lo lắng.
- Thứ nhất, anh ko biết Michelle sẽ phản ứng như thế nào. THứ 2, nếu như anh ko thử mà rút lui thì anh mãi mãi cũng ko biết đc kết quả. Thứ 3, nếu em là Michelle thì em cũng ko thích 1 người con trai lúc nào cũng chỉ biết lẫn tránh.
Những câu nói của Chris đã làm Ray phải suy nghĩ.
- Em nói đúng. Anh biết mình phải làm gì
Vào cùng lúc đó, Mich cùng với đám đồng nghiệp trong công ty đến đây ăn trưa. Cô đã nhìn thấy Ray và Chris ngồi ăn trưa cùng nhau, và hơn nữa họ còn đang trò chuyện rất thân mật. Cảnh tượng đó cứ hiện ra trong tâm trí cô. Đến hết ngày hôm đó, cô ko thể nào suy nghĩ đc bất kỳ chuyện gì. Trong lòng cô có 1 cái thắt mà ko thể nào tháo ra đc. Cô cảm thấy rất khó chịu và đôi khi cô còn cảm thấy nước mắt mình đã đọng lại nơi khóe mắt. Vào lúc này đây, cô mới biết đc cảm giác đó là gì và tại sao cô lại như thế.
Đúng vậy, cô đã yêu Ray và hơn nữa trong lòng cô đang cảm thấy ghen khi nhìn thấy Chris và Ray ngồi ăn trưa với nhau. Nhưng cô biết thì như thế nào, cô có thể làm gì, cô có thể nói em yêu anh với Ray hay sao? Rồi mọi chuyện sẽ như thế nào mời các bạn đón xem tiếp tập kế.
No comments:
Post a Comment