Tuesday, April 6, 2010

[Short-story, Hiện đại] Nụ hôn ngọt ngào chap 1 (Ray-Mich)

Chap 1


Chiếc đồng hồ xinh xắn trên bàn làm việc ko ngừng vang lên báo thức cho 1 ngày mới. Chắc có lẽ đêm hôm qua cô ta làm việc rất khuya, mệt mỏi nên đã ngủ lại trên bàn làm việc của mình. Nghe chiếc đồng hồ vang lên mãi, cô ngẩn đầu lên, gương mặt vẫn còn vương chút mệt mỏi. Với tay bấm tắt nó, cô nhìn vào chiếc đồng hồ, đã tám giờ hơn mà cô chỉ mới vừa thức dậy, nếu ko nhanh chân thì cô chắc chắn sẽ trễ giờ làm của mình. Cô hốt hoảng, nhanh chóng rời khỏi chiếc bàn làm việc, chạy nhanh vào nhà tắm để làm vệ sinh cá nhân.

Đã chuẩn bị xong, cô nhanh chân chạy xuống nhà dưới. Bước vào trong nhà ăn thì cô đã thấy ba mẹ cô ngồi đó chuẩn bị ăn sáng.

- Michelle con đã thức hả?- Mẹ cô hỏi với nụ cười triều mến trên gương mặt của bà.

- Dạ, chào ba, chào mẹ.- Michelle lễ phép chào hỏi ông bà.

- Chị Tư, mang đồ ăn sáng ra cho cô hai.- Mẹ cô lên tiếng bảo người làm.

Chị Tư, người làm trong nhà, mang thức ăn sáng ra cho Michelle. Chị nhẹ nhàng đặt thức ăn lên bàn trước mặt cô rồi thì lễ phép nói.- "Cô hai, thức ăn sáng của cô".

- Cám ơn chị Tư.- Michelle mỉm cười nói với chị Tư.

Trong khi Michelle đang ăn thì ba mẹ cô nhìn đối phương như đang có chuyện cần phải nói cho cô biết, nhưng lại ko biết mở lời như thế nào. Cảm nhận đc chuyện khác thường, Michelle lên tiếng hỏi:

- Ba mẹ có chuyện gì muốn nói với con hả?

- Con còn nhớ Bác Lâm, bạn thân của ba hay ko?- Ông Diệp lên tiếng hỏi con gái.

- Bác Lâm, chủ tịch của khách sạn Blue Sky, người bạn lúc nhỏ của ba phải ko? Con nhớ chứ.

Vào lúc này, Michelle nhìn vào chiéc đồng hồ treo trên tường, đã gần 9 giờ mà cô vẫn còn trong nhà, Michelle vội uống hết ly sữa trên bàn rồi thì đứng dậy, với lấy xách tay của cô.

- Đã trễ thế rồi sao, con phải đến công ty, nếu ko sẽ muộn mất. Bye bye ba mẹ.- Cô vội vã rời khỏi nhà ăn.

Ông Diệp vội vã nói gấp những gì cần nói với cô.

- Michelle, hôm nay, sau khi tan sở con có bận gì ko?

- Dạ ko- Michelle vừa đi vừa cất tiếng trả lời.- Có chuyện gì ko ba?

- Tối hôm nay gia đình chúng ta có hẹn với gia đình của bác Lâm ở khách sạn Blue Sky , để ăn mừng Raymond mới từ Mỹ du học về, nên tới 7 giờ thì con hãy tới khách sạn Blue Sky ở Xích Trụ.

- Phong Phong đã về, vậy thì hay quá. Thôi con đi làm đây. 7 giờ con sẽ có mặt tại khách sạn.

---------------

Michelle chạy tới khách sạn Blue Sky thì đã hơn 7 giờ, cô đậu xe trước cửa khách sạn để cho người tài xế khách sạn chạy đi cất xe cho cô. Bước vào trong, người tiếp viên của khách sạn chào cô một cách lễ phép. Anh ta dẫn cô vào căn phòng đã đặt trước của gia đình.

- Mời cô Diệp đi theo tôi. Ông Lâm nói là mọi người đang chờ cô.- Anh tiếp viên lễ phép nói.

- Oh, mình đã đến trễ vậy sao?- Michelle nhìn đồng hồ, chỉ mới 7 giờ mười mà mọi người đã có mặt đông đủ, chỉ có mình cô là đến trễ thôi.

Khách sạn Blue Sky là 1 trong những khách sạn sang trọng nhất Hồng Kông, hơn nữa còn có những chi nhánh ở nước ngoài.

Anh tiếp viên mở cửa phòng ăn cho Michelle vào. Bước vào phòng, cô đã thấy đc ba mẹ của cô ngồi ở cái bàn thật lớn cùng với bác Lâm và vợ ông. Mọi người ai cô cũng biết ngoại trừ 1 người, 1 người con trai lạ mặt. Cô như đã từng gặp ở đâu, nhưng trong khoảnh khắc lại ko nhớ đc. Anh ta có gương mặt khôi ngô tuấn tú mà hiếm có ai đc, thân hình chắc khỏe của anh có thể nói cho người khác biết đc anh là 1 người thích thể thao, nước da ngâm ngâm càng tăng thêm vẻ quyến rũ của anh. Ko có người con gái nào có thể ngoảnh mặt ko nhìn anh. Luôn cả Michelle cũng ko ngoại lệ. Cô nhìn người con trai kia đầy hiếu kỳ

Bây giờ ba Michelle mới lên tiếng.

- Michelle đây là Raymond Lâm Phong, cậu ấy mới từ bên Mỹ du học về.- Ba cô quay sang nhìn Ray.- Ray, đây là con gái bác Michelle Diệp Tuyền.

Ba Michelle lên tiếng. Giọng ông có vẻ nghiêm nghị. Ko những ông mà cả ba của Ray cũng vậy

- Hôm nay ba và bác Lâm muốn 2 con gặp mặt là bời vì lời hứa của 2 gia đình năm xưa.

- Lời hứa nào, sao con chưa từng nghe ba mẹ nói đến?- Mich ngạc nhiên hỏi ông.

- Ba mẹ ko nói là bởi vì ba mẹ ko biết phải nói sao với con. Thật ra giữa ba và bác Lâm có 1 lời hứa. Tại vì hai chúng tôi quá thân với nhau nên ba cũng mong rằng con cái của ba và bác Lâm cũng vậy. Cho nên, chúng tôi đã hứa với nhau rằng nếu sau này con của hai nhà đều là con trai thì sẽ trở thành anh em trong gia đình, còn cùng là con gài thì sẽ thân với nhau như chị em, còn nếu 1 trai 1 gái thì hai nhà sẽ thành xuôi gia.

- Ko thể đc!.- Cô ko kềm chế đc khi nghĩ đến cô phải lấy Ray, 1 người mà cô ko hề biết đến, ko hề có cảm giác. Cô đập bàn đứng lên tức giận nói.- Con ko đồng ý

Ai nấy trong phòng cũng đều ngạc nhiên khi nhìn thấy phản ứng của cô.

- Con ko ngại có thêm 1 người chị em, thế nhưng bắt con phải lấy Raymond, 1 người mà con ko hề có 1 chút tình cảm thì con nhất quyết ko đồng ý.- Ánh mắt Michelle lộ đầy vẻ cương quyết.- Và con nghĩ Raymond cũng có suy nghĩ như vậy.- Michelle nhìn xuống Ray, anh đang ngồi nhăm nhi ly trà trong tay.

Nghe Michelle ngắc đến tên mình, Ray ngẩng đầu lên nhìn cô.- Tôi ko phản đối, hơn nữa tôi thấy cuộc hôn nhân này đây rất thú vị.

Michelle hoàn toàn ko tin đc vào đôi tai của mình, ko tin đc những lời nói ấy lại phát ra từ Ray.- Sao anh lại có thể nói những lời như vậy? Ko lẽ anh hoàn toàn đồng ý lấy 1 người mà anh ko hề yêu?

- Có tình yêu hay ko đối với tôi ko quan trọng.- Anh thẳng thắng trả lời.

Vào lúc này đây, ông Lâm đã nghĩ ra 1 biện pháp vẹn toàn cho cả 2 bên.

- Michelle nói như vậy cũng hợp lý! Hai người lấy nhau mà ko có tình yêu thì chẳng khác gì mang hạnh phúc chung thân ra đùa giỡn.- Đc sự tán thành của ông Lâm, Michelle mừng rỡ vô cùng, tuy nhiên...- Cho nên tôi đã nghĩ ra đc phương pháp này.- Ông quay sang ông Diệp.- Hai gia đình chúng ta sẽ dọn vào sống chung ở villa của tôi. Như vậy Michelle và Ray có thể có thời gian để tìm hiểu đối phương và ko chừng sẽ làm gia tăng tình cảm của chúng. Lúc đó ko cần chúng ta nói thì chúng cũng quyết định lấy nhau.

- Tôi hiểu ý của ông, ở lâu sinh tình chứ gì!- Ba Michelle có vẻ đồng ý với phương pháp giải quyết vấn đề này của ba Ray.

- Ray con nghĩ sao?- Mẹ Ray lên tiếng hỏi con trai.

- Con ko có ý kiến.- Anh đáp.

- Vậy thì tốt rồi!- Bốn người gia trưởng hớn hở hẳn lên.


Nhưng Michelle vẫn đứng đó, gương mặt cuối nhìn xuống bàn.- Tại sao lại có thể như vậy?!- Giọng cô nhỏ nhẹ nhưng đủ gợi sự chú ý của mọi người.- Tại sao?..

----------------------

Và như thế hai gia đình Lâm Diệp đã dọn vào sống trong 1 căn biệt thự của nhà họ Lâm. Ba mẹ cả 2 gia đình ép Ray và Mich phải ở chung 1 căn phòng. Vì tôn trọng ba mẹ, Mich đành phải làm theo những gì ông bà bảo. Và hơn nữa cô nghĩ: "Chỉ cần mình cẩn thận, ko để anh ta chiếm lời, sau 1 tháng thì mình sẽ thuyết phục họ sau."

Khi đêm đến, Mich ngồi làm việc ờ phòng khách cho đến gần 11 giờ. Ngước lên nhìn đồng hồ, cô ko ngờ thời gian lại trôi qua nhanh đến như thế. Thu dọn hồ sơ và đồ dạc vào trong túi, cô mang lên phòng, nơi mà cô và Ray sẽ ngủ chung với nhau bắt đầu từ đêm nay. Mở cửa bước vào, cô đã nhìn thấy Ray ngồi đọc báo trên giường. Thấy cô bước vào, anh đặt cuốn báo lên chiếc bàn kế bên. Anh nói.

- Cô làm việc xong rồi à? Tôi còn tưởng nữ cường nhân của chúng ta sẽ làm việc tới sáng chứ!

Làm nhơ với những gì anh nói, cô đặt hồ sơ và túi xách của mình lên chiếc bàn nhỏ trog phòng. Quay lưng lại với anh, cô hỏi.

- Anh vẫn chưa ngủ sao?

- Cô vẫn chưa ngủ thì làm sao tôi có thể ngủ đc.

Gương mặt lạnh lùng của Mich vẫn ko thay đổi. Cô nói

- Anh thật biết nói đùa.

Sự im lặng giờ đây bao trùm lên cả căn phòng. Sau 1 lúc, anh lại lên tiếng.

- Sở quảng cáo của cô bận lắm sao mà cô phải đem hồ sơ từ công ty về làm?

- Chuyện đó ko liên quan đến anh!

Mặc cho cô có lạnh lùng vói anh, nhưng Ray ko để tâm, anh lại trêu cô

- À tôi biết, sô sợ ngủ chung phòng với tôi chứ gì?..... Tôi hiểu tâm trạng của cô. Đối với 1 người con gài mà nói thì ngủ chung phòng với 1 người con trai tuấn tú, đẹp trai như tôi, ai mà ko cảm thấy run cơ chứ.

- Ai mà sợ ngủ chung phòng với anh chứ. Anh thật quá tự cao rồi đó.

- Nhưng cô có biết nét tự cao đó của tôi đã làm bao nhiêu người con gái phải sa vào lưới tình.

Mich thở dài, cô ko con biết phải nói gì với anh.

Cô bước vào phòng tắm. Đóng cửa lại đằng sau, cô để lại Ray 1 mình trong phòng. Anh nhìn về hướng cô rồi thì mỉm cười. Nữa tiếng sau, cô bước ra từ phòng tắm trong bộ đồ ngủ thường ngày của mình. Bây giờ Mich quả thật cảm thấy lo ngại, ko biết cô sẽ nằm ở đâu đây.

Ray nhìn cô mỉm cười.
- Thế nào, cô muốn nằm ở đâu, bên trái hay bên phải?

Mich hít 1 hơi thật sâu, cô bước đến giường ngủ. Ngồi trên giường, cô với lấy 1 trong những chiếc gối dài đặt sẵn trên giường. Cô chắn ngang, phân chiếc giường ra làm 2 phần.

- Tối hôm nay anh ko đc lấn qua khỏi cài gồi này, biết chưa?

Ray nhìn thấy sự ngây thơ của cô, anh mỉm cười.

- Cô nghĩ 1 trai 1 gái ở chung 1 phòng, ngủ trên cùng 1 chiếc giường, cái gối nhỏ này có thể cản đc hay sao?

- ANH!!!

- Tôi chỉ nói đùa mà thôi.- Nghe đến đây, Mich cảm thấy thư giãn. Cô thầm nghĩ tuy rằng anh nói chuyện có phần ko hạp tai, nhưng anh cũng ko đến nỗi xấu như cô tưởng tượng. Thế Nhưng......

- Cô cứ yên tâm.- Anh tiếp. - Tôi ko có hứng thú với những cô gái chưa phát triển đầy đủ như cô. Thôi tối rồi, TÔi đi ngủ đây.

Ray đăt lưng xuống giường, nằm ngủ 1 cách thảnh thơi. Còn Mich, nghe đc lời của anh, cô tức đến nỗi ko nói nên lời. Năm giây trước đó cô còn nghĩ anh ko đến nỗi xấu, nhưng bây giờ cô đã thay đổi ý nghỉ. "ANH TA LÀ 1 NGƯỜI CON TRAI TỆ NHẤT MÀ MÌNH TỪNG GẶP."


------------------ end of chap 1 ------------------------

No comments:

Post a Comment