Chapter 2

Sáng hôm sau, vào đúng 7 giờ sáng, chiếc đồng hồ báo thức của Mich vang lên. Sau khi chỉnh tắt đồng hồ, Mich xoay người về phía bên phải. Định là sẽ nằm nướng thêm 1 tý nữa thì cô sẽ chuẩn bị đi làm. Vừa mới xoay người qua, hiện trước mắt cô là 1 gương mặt đang ngủ của Ray hiện rõ một một, và hơn thế nữa, cành tay phải của anh đang ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô. Mich la lớn.
- Áh!!!!!!!!
Tiếng la của cô như đã đánh thức đc chàng hoàng tử đang ngủ say. Đôi mắt anh như chưa muốn mở ra. Vẫn nhắm nghiền đôi mắt, anh đẩy người về phía trước, với bàn tay trái, anh kéo Mich gần lại với anh hơn. Về phần Mich, trong giây phút ngạc nhiên, cô như bị đóng băng, và rồi khi cô đã lấy lại đc bình tĩnh, Mich ko kềm chế đc mình và đã tát vào má Ray 1 bạt tay.
- Anh thật là quá đáng.
Nói dứt lời, cô lập tức rời khỏi giường, một mạch chạy vào phòng tắm. Còn riêng Ray, ko biết anh vô tình hay cố ý, nhưng sau khi Mich vào phòng tắm, anh đã khẽ mỉm cười.
Cả ngày làm việc hôm đó, Mich ko tài nào có thể tập trung vào trong công việc cả. Cô vẫn còn bực bôi về chuyện sáng nay. Mãi cho đến giờ tan sỡ, cơn giận của cô mới có phần nguôi ngoai.
Bước ra khỏi sở làm, Mich nhìn xung quanh, cô nhận ra ngay bóng dáng người con trai đứng trước mặt. Ray ko biết đã đến tự lúc nào. Anh đang đứng dựa người lên chiếc xe sport mới tinh của mình đợi cô. Thấy nét mặt của Mich thì anh đủ hiểu cô vẫn còn đang rất giận.
Tiến về phía anh, cô hỏi.
- Tại sao anh lại ở đây? Anh đến đây làm gì?
- Ko lẽ tôi muốn gặp vị hôn thê của mình cũng cần phải xin phép nữa hay sao?- Anh đùa.
- Ai là vị hôn thê của anh? Nếu anh muốn tìm cô ta thì cứ tự nhiên, tôi có chuyện phải đi trước.
- Nè, ko lẽ cô vẫn còn giận chuyện sáng nay hay sao?- Anh nhẹ giọng.- Tôi thật lòng ko phải cố. Tôi cũng đâu muốn hôn....
Ray chưa kịp nói dứt câu thì Mich đã nhanh chóng che miệng anh lại, bởi vì cô ko muốn các đồng nghiệp trong công ty bàn tán xôn xao.
- Thật ra anh muốn gì?
- Ko!, tôi chỉ muốn mời cô đi ăn coi như xin lỗi.- Anh mỉm cười.
- Anh thật tình muốn xin lỗi?- Ray khẽ gật đầu, cô tiếp.- Vậy thì tôi sẽ ko khách sáo, tôi muốn ăn cơm tây ở nhà hàng Hoàng Hôn, rồi thì sang tiệm ăn ở Xế Cung. Tôm hùm, hải sản, bào ngư, di cá, món nào tôi cũng muốn ăn.
Nghe cô nói là Ray có phần ngạc nhiên.
- Một mình cô ăn nhiều vậy sao?
- Sao? Ko lẽ anh lại tiếc tiền hay sao?- Mich trêu.
- Dĩ nhiên là ko, tiền đối với tôi ko quan trọng. Tôi chỉ lo là cô ăn xong bữa đó thì sẽ uổng công cô ăn kiên mấy tháng nay.- Ray nở 1 nụ cười
- Anh...
- Ray?!
Tiếng gọi tên Ray vang lên khi Mich đang định nói trả lại anh. Hai người họ quay người sang phía tiếng gọi đó. Một cô gái với thân hình bốc lửa vừa bước ra từ chiếc xe sang trọng. Trông cô như là 1 tiểu thư đài cát. Cô tiến về phía hai người họ.
Ray có phần hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô.
- Chris?! Sao em lại ở đây?
Thì ra người con gái kia tên Chris, một cái tên thật hợp với cô, người con gái dịu dàng và thân thiện. Cô nhìn Ray mỉm cười.
- Em thay công ty đến đây có chút chuyện cần làm. Nhưng em thật ko ngờ lại có thể gặp anh ờ đây.
- Anh cũng ko ngờ.
- Anh về Hồng Kông khi nào?- Cô hỏi
- Chỉ mời đc vài hôm thôi.
Mich nhìn hai người họ mà có vẻ tò mò. Ray quay lại nhìn cô, anh giới thiệu.
- Michelle, đây là bạn thời đại học của tôi. Chris, cô này là Michelle, vị hôn thê của anh đấy!- Gương mặt anh nở 1 nụ cười thật tươi khi nhắc đến 3 chữ "vị hôn thê" này. Nhưng trái ngược lại với anh, Chris tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Mich là người lên tiếng đáp trả lại lời nói của anh.
- Tôi đã nói đừng gọi tôi như vậy!- Cô nhìu mày.
Ray ko nói trả, anh chỉ mỉm cười.
- À Chris, nếu em ko bận thì cùng chúng tôi đi ăn tối.
Chris có phần lưỡng lự. Mich nhận ra đc điều này, cô nói
- Cô ko cần phải ngại, chúng tôi cũng đang định đi ăn. Càng đông người thì sẽ càng thêm nào nhiệt.
Sau giây phút, Chris nhận lời mời của họ.
----------
Thức ăn đã dọn ra đặt hết lên bàn. Ngồi ăn đc 1 lát, Chris là người cất tiếng nói.
- Anh về Hồng Kông định làm gì?
Ray đặt đôi đũa xuống bàn, anh đáp
- Anh cũng chưa rõ, nhưng anh nghĩ sẽ vào tập đoàn của ba anh để giúp ông ta. Còn em, anh vẫn chưa biết rõ hôm nay em đến công ty quảng cáo làm gì?
- Thật ra thì cũng ko có gì quan trọng. Em chỉ đến đó xem thử công ty quảng cáo đó thế nào. Bời vì hai hôm nữa em có cuộc hẹn với giám đốc của họ để bàn về 1 mẫu quảng cáo cho loại nước hoa mà công ty sắp tung ra thị trường.
Vừa nghe Chris nói hết, Mich đã biết ngay cô là ai.
- Chris, nếu tôi đoán ko lầm thì cô là Chris Yang của công ty mỹ phẩm Lover?
- Đúng vậy?- Chris trả lời.- Sao cô lại biết?!
- Thật ra thì công ty quảng cáo mà cô nhắc đến là công ty mà tôi đang làm. Và tôi sẽ là người giới thiệu ý niệm vào ngày hôm đó.
- Thật?!
Mich khẽ gật đầu.
- Ko ngờ lại có sự trùng hợp như thế này.- Ray mỉm cười.- Nếu như vậy thì ko chừng bản hợp đồng của cô sẽ đc ký rất mau. Ko cần phải thức sáng khuya dậy sớm, làm tôi ngủ cũng ko đc yên.
Chris nhìn hai người họ mà ko hiểu Ray đang nói gì.
- Ai bảo anh ko chịu ngủ sớm, lại còn trách tôi.- Mich nói lại
- Làm sao tôi có thể ngủ đc khi biết vị hôn thê của mình phải thức khuya làm việc cơ chứ.
Lúc này đây Chris mới mở lời.
- Uhmmm, có thể là chuyện ko liên quan đến tôi, nhưng tôi thật ko hiểu hai người đang nói gì?
Ray giờ mới nhận ra là anh đã ko giải thích rõ ràng với Chris.
- Thật ra chuyện là như thế này.............
Anh kể lại mọi chuyện cho Chris nghe.
- Thì ra là như vậy.- Cô nói.- Xem ra hai người rất yêu đối phương.
- Đúng vậy!
(Ray)- Ko phải! (Mich)
Mich và Ray lên tiếng cùng 1 lúc làm Chris khẽ mỉm cười.
- Hai người quả thật rất xứng đôi.
- Cám ơn em.- Ray đáp trả lời cô. Nhưng anh vừa nói xong thì chuông điện thoại của anh vang lên.- Xin lỗi, anh phải ra ngoài trả lời điện thoại, hai người cứ tự nhiên.
Cầm điện thoại trên tay, Ray bước ra khỏi phòng, để lại mình Mich và Chris trong phòng ăn.
Đc 1 lát, Mich lên tiếng trước, phá vớ bầu không khí yên lặng của hai người họ.
- Chris, cô và Ray quen nhau lâu rồi hả?
Chris ngước lên nhìn Mich, cô khẻ mỉm cười.
- Đúng vậy, cũng đã gần 7 năm rồi. Ray là người bạn trai đầu tiên của tôi.
- Vậy sao?! Tôi thật ko ngờ.- Mich có phần ngạc nhiên.- Ý tôi là tôi cảm thấy người con gái như cô phải có người bạn trai tốt hơn Ray.
- Thật ra Ray ko tệ như cô tưởng.... Ít ra anh ta bây giờ đã thay đổi rất nhiều.
- Thay đổi.
- Đúng vậy, Ray đã trở nên cởi mở hơn lúc tôi mới quen anh ta. Tôi còn nhớ khi tôi mới gặp anh ta, tôi cũng như cô, hoàn toàn ko ưa thích gì con người Ray.- Chris nhớ lại khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong đời của cô.- Khi đó Ray ko những lạnh lùng mà còn là 1 anh chàng phong lưu. Lúc còn ở đại học, các cô gái trong trường ko ai ko biết đến anh, và hầu hết những cô gái ấy đều là bạn gái anh ta.
- Anh ta bay bướm như thế sao?- Mich thật ko ngờ.
- Phải, nhưng hầu hết những cô gái kia quen anh chưa đc 1 tuần thì anh đã nói chia tay. Rất ít cô nào quen anh đc hơn 2 tháng cả.
- Vậy còn cô? Cô quen anh ta đc bao lâu.
- Gần 2 tháng. Lúc đó tôi cứ nghĩ mình là người con gái hạnh phúc nhất và Ray thật lòng yêu tôi. Thế nhưng chưa đc 2 tháng thì Ray cũng nói chia tay.
- Ko lẽ anh ta chưa hề yêu bất kỳ cô gái nào?
- Điều đó tôi thật ko biết.- Chris khẽ lắc đầu.- Nhưng có điều này cho đến ngày hôm nay tôi hoàn toàn ko hiểu….. Khi tôi hỏi anh ta tại sao anh ta lại cặp hết cô này đến cô kia. Ray chỉ đáp lại tôi 1 câu :"Khi anh hôn em, anh hoàn toàn ko tìm thấy đc cảm giác đó trong nụ hôn. Và thứ anh đang tìm là 1 người con gái mà anh đã từng hôn trong giấc mơ."
- Nghĩa là sao?- Mich hỏi.
- Như tôi đã nói, cho đến bây giờ tôi vẫn ko thể nào hiểu đc câu nói ấy của Ray. Nhưng hôm nay khi tôi gặp Ray ở trước công ty cô, tôi hoàn toàn ko ngờ đc người đó là anh ta. Ray đã thay đổi rất nhiều, anh ta đã ko còn lạnh lùng như ngày trước. Ray đã trở nên dịu dàng và vui vẻ hơn. Có lẽ anh ta đã tìm đc thứ mà anh ta muốn tìm.... Nếu thật sự như vậy thì tôi cũng mừng cho Ray- Chris nhìn Mich mỉm cười
Nói đến đây thì Ray đã từ ngoài bước vào. Anh đã nói chuyện điện thoại xong. Thấy hai người họ, anh lên tiếng.
- Hai người đang nói gì mà vui thế.
- Đang nói về anh.- Chris trả lời.
- Nói về anh?
- Phải, đang nói xấu anh đó.- Mich trêu.
- Nói xấu gì anh dzậy?- Ray tò mò.
- Chuyện đó là bí mật giữa em và Mich.- Chris khẽ nháy mắt với Mich.
Và cứ thế, họ ngồi ăn cho đến tối. Chris chào tạm biệt Ray và Mich rồi thì bước lên chiếc xe riêng của cô. Chiếc xe phóng đi trên con đường xa lộ. Ngồi trong xe, nhìn qua gương chiếu hậu, Chris thấy bóng dáng của ray và Mich khuất dần. Ko hiểu sao những giọt nước mắt lại rơi, lăn dài trên bờ má của cô. Cô vẫn còn rất yêu anh.
--------------------------
Khi chỉ còn lại Ray và Mich trong xe, Mich suy nghĩ đến những lời mà Chris vừa nói với cô. Ko hiểu vì sao cô lại tò mò muốn tìm hiểu lý do tại sao Ray lại cặp hết cô này đến cô khác, và ko biết tự lúc nào cô lại để ý đến từng cử động của anh. Cô nhìn sang phía Ray đang lái xe, cô nghĩ "Nếu như những lời Chris nói là sự thật thì anh ta cũng ko đến nỗi xấu, nhưng mà..... thứ anh ta muốn tìm là cái gì?.... Mình thật ko hiểu nỗi...."
Cảm nhận ra đc điều kỳ lạ, Ray ko kềm đc bản thân mình, anh hỏi.
- Michelle, thật ra Chris đã nói gì với em. Từ khi anh quay lại phòng ăn, em có vẻ khác mọi khi. Thật ra có chuyện gì vậy?
Thì ra anh để ý cô cho đến bây giờ, sự thay đổi của cô ko qua khỏi cặp mắt của anh.
- Tôi có thể hỏi anh 1 chuyện đc hay ko?- Mich hỏi.
- Dĩ nhiên là đc!
- Hồi anh học đại học anh đã cặp với rất nhiều cô gái lắm sao?
- Sao?! Em bắt đầu quan tâm anh từ khi nào thế?: - Ray trêu
- Anh ko muốn nói thì thôi!- Cô có vẻ giận. Cô thì nói chuyện đàng hoàng với anh mà anh lại như đang đùa giỡn.
- Anh chỉ nói chơi thôi. Đúng vậy, nhưng ko phải là khi học đại học, từ khi anh sang Mỹ thì anh đã như thế..... Chris nói với em chuyện đó sao?
Mich khẽ gật đầu.
- Vậy cô ta còn nói gì?
- Chris còn nói anh đang tìm 1 thứ gì đó rất quan trọng và đó là lý do tại sao anh lại quen với nhiều cô gái...
- Đúng vậy, anh đã từng nói với Chris như thế.
- Vậy cái anh tìm là cái gì?
- Là 1 nụ hôn. Nói chính xác hơn là 1 người con gái. Người con gái có thể mang đến cho anh cảm giác mà anh đã từng cảm nhận đc trong giấc mơ.
- Nghĩa là sao?- Mich vẫn ko hiểu rõ lắm những gì anh nói.
- Khi anh còn nhỏ, có 1 hôm anh nằm mơ. Trong giấc mơ, anh thấy có người đã hôn anh. Tuy ko nhìn rõ đc mặt cô ta, nhưng anh có thể khẳng đinh người ấy là 1 người con gái. Hơn nữa, nụ hôn ấy rất đặc biệt, cái cảm giác đó anh ko thể nào quên đc. Cho dù cặp với bao nhiêu cô gái, ko cô nào có thể mang đến cho anh cái cảm giác mà anh đang tìm.
Thì ra đó là lý do đằng sau sự phong lưu của anh.
- Nếu cho anh tìm đc người con gái ấy thì anh sẽ làm sao?- Mich hỏi
Ray mỉm cười. Câu hỏi đó ko biết anh đã tự hỏi bản thân bao nhiêu lần.
- Nếu thật cho anh tìm đc cô ta, anh nhất định sẽ 1 lòng 1 dạ yêu cô ta, cho cô ta những thứ tốt nhất, và ko bao giờ làm cô ta phải buồn, phải khóc vì anh.
Ko biết tại sao khi nghe anh nói những lời ấy, tim cô đã đập rất mạnh. Và ko hiểu sao giờ đây cô đã ko còn ghét anh như lúc ban đầu. Có lẽ anh đã thay đổi đc cô, hay là như lời ba cô đã nói, ở lâu sinh tình. Tình cảm của con người thật kỳ diệu. Có thể trong 1 phút trước họ ghét nhau cay đắng, nhưng 1 phút sau đó lại trở nên ko thể nào ko có đối phương
----------
Sau khi tắm xong, Mich lại tiếp tục làm việc của mình. Cô ngồi xuống bàn làm việc trong phòng mình, cô chú tâm coi hồ sơ. Đc 1 lúc, tiếng gõ cửa phòng cô vang lên.
- Michelle, mẹ vào đc ko?
- Dạ vâng.- Cô quay về hướng cửa phòng.
Mẹ cô mở của bước vào. Cầm trên tay 1 quyển sách nhỏ, bà đi lại cạnh Mich.
- Lúc nảy chị Tư dọn lại những thùng đồ cũ, chị tìm thấy cuốn sách này, mẹ nghĩ là của con.
Cầm lấy quyển sách, Mich khẽ mỉm cười.
- Ồ, nó là quyển nhật ký hồi nhỏ của con, con cứ nghĩ là đã mất, ko ngờ bây giờ lại tìm đc nó.
Mẹ cô mỉm cười, bà nói.- Vậy thì tốt, thôi, mẹ ko làm phiền con làm viêc, mẹ ra ngoài trước.
- Dạ, chúc mẹ ngủ ngon.
- Con cũng vậy!- Bà đặt lên trán Mich 1 nụ hôn rồi thì rời khỏi phòng.
Mich nhìn cuốn nhật ký lúc nhỏ. Cô đã ko viết nhật ký đã hơn 15 năm. Mở nó ra cô bắt đầu đọc.
" Ngày .... tháng.... năm....,
Hôm nay mình lại đc ba mẹ dẫn qua nhà Phong Phong. Mình thật vui lắm. Mình thích đc chơi với anh ấy. Phong Phong hay làm mình cười lắm. Mỗi khi chơi với anh ấy mình rất vui. Mình yêu Phong Phong nhất!!!!!"
Đọc đến đây, Mich khẽ mỉm cười.
- Ko ngờ lúc nhỏ mình lại thích Ray.
Cô tiếp tục đọc. Mich nhớ lại những kỷ niệm mà cô đã lãng quên, những chuyện vui, những nỗi buồn, những lúc tức giận vì Ray.
" Ngày.... tháng.... năm.....,
Hôm nay mình đã hôn Phong Phong khi anh ấy đang nằm ngủ trên sofa. Theo người ta nói đó là nụ hôn đầu tiên. Mình thật là hồi hộp"
Nét ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt cô.
- Mình đã hôn Ray?!!!!! Có thật hay ko?????
Cô nhìn vào những dòng chữ mà cô đã viết khi còn nhỏ. "KHI ANH ẤY ĐANG NẰM NGỦ TRÊN SOFA" hiện rõ trên tờ giấy trắng.
- Ko lẽ nụ hôn mà Ray nói là của mình?!!!!
--------------------end of chapter 2---------------------

No comments:
Post a Comment